Thứ Năm, 15 tháng 8, 2019

THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HỌA: NHƯ THU và THI HỮU

THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HỌA: NHƯ THU và THI HỮU



THƯƠNG LẮM!
(Thủ nhất thanh- bát vĩ đồng âm)

Thương người áo mỏng suốt mùa đông
Thương dáng gầy nhom giữa ruộng đồng
Thương phận cơ hàn tâm vẫn chống
Thương đời khốn khổ dạ hoài mong
Thương tình cha mẹ ru hời võng
Thương nghĩa phu thê giữ chặt lòng
Thương cánh chim trời vui gió lộng
Thương thuyền xa biển có về không?
Như Thu

Các Bài Họa: 

NHỚ NƯỚC VIỆT XƯA
(Thủ nhất thanh - bát vỹ đồng âm)

NHỚ lại khi trời nổi gió đông
NHỚ ôi! Dáng mẹ lội ngoài đồng
NHỚ thèm no bụng, nhưng vô vọng 
NHỚ muốn mặc lành, chỉ ước mong
NHỚ gộp ức oan chèn nghẹn họng
NHỚ ôm cay nghiệt nuốt vào lòng
NHỚ sao là nhớ thời dù lọng
NHỚ nước Việt xưa bạn biết không?
Phương Hoa - Aug 4th 2019


BUỒN LẮM
(Thủ nhất thanh - bát vỹ đồng âm)

BUỒN lắm người ơi một sáng đông
BUỒN như Ngọc Nữ vắng Kim Đồng
BUỒN thân của thiếp luôn hoài vọng
BUỒN chính nơi chàng mãi nhớ mong
BUỒN khóc quê hương, dù chỉ mộng
BUỒN cười nhân thế đã thay lòng
BUỒN thương đất nước trong tay Cộng
BUỒN kiếp lưu đày có đáng không?

      VI VÂN


MONG LẮM…
(Thủ nhất thanh - bát vỹ đồng âm)

MONG già đở rét, gió đầu đông
MONG trẻ không bươn nắng cháy đồng
MONG ách đỏ tàn, gông cùm chống
MONG thanh bình, Đất Mẹ... chờ mong
MONG ngắm Sơn Hà tươi võng lọng
MONG cho Dân Việt, sắc son lòng
MONG hạnh phúc đầy, vui cuộc sống 
MONG no lành, kẻ khốn cùng…không
Kim Phú
Aug/5th/2019

 Hướng Về Quê
(Thủ nhất thanh)

Mong cho đủ ấm hết tàn đông
Mong được cơm no, cá ngập đồng
Mong xuất anh hùng tay Thánh Gióng
Mong sinh hào kiệt, chúng dân mong
Mong người thiếu nữ gương Trưng Trắc
Mong kẻ thiếu niên Nguyễn Huệ lòng
Mong trẻ  cao tay cờ lồng lộng
Mong già hội nghị chẳng nêu không
Sao Khuê

 ƯỚC  MƠ
(Thủ nhất thanh - bát vỹ đồng âm)

Ước mãi gió hè chuyển gió Đông
Ước cho vàng lúa trổ đầy đồng
Ước người cô phụ thôi trông ngóng
Ước kẻ xa trường trọn nhớ mong
Ước nước thanh bình dân khát vọng
Ước nhà hạnh phúc ngập trong lòng
Ước sao mơ ước không là mộng 
Ước thế khi nào thất vọng không?
         Tường Thuý
      Aug /5 /2019

CHỜ
(Thủ nhất thanh)

Chờ đợi những ngày mới lập đông
Chờ sang mùa lúa chín trên đồng
Chờ cho hương  cốm mênh mang gợi
Chờ đến heo may nhắc nhở mong
Chờ mắt mỏi mòn, khô héo dạ
Chờ môi cạn kiệt, xót xa lòng
Chờ mong son sắt, chờ muôn thuở
Chờ mãi một người, biết đến không? 
Thuy Messegee


SẦU
(Thủ nhất thanh “ độc vận”)

Buồn nhớ quê mình lúc lập đông
Buồn khi lũ lụt ngập nương đồng
Buồn dân khốn khổ nào trông ngóng
Buồn nước điêu tàn chẳng muốn mong
Buồn giặc hình người đang lộng sóng
Buồn quan trí quỷ đã tê lòng
Buồn thương tuấn kiệt thân giam tống
Buồn lắm đêm về Mẹ biết không
Minh Thuy
8/5/2019

Cảm Nhận Của Như Thu Về Bảy Bài Họa :

Bảy Đoá Hồng Đáng Yêu 
        Như Thu


Chị Em Minh Châu Trời Đông  thương mến,

Không có niềm vui nào Như Thu có thể so sánh với niềm vui đến từ MCTĐ!  Chỉ là muốn chia sẻ một bài thơ cũ thôi, nhưng trong vòng một ngày Như Thu nhận được bảy bài họa rất ư tuyệt vời!

Thử hỏi không vui mừng sao được hè? Mỗi bài mỗi vẻ, ý thơ dạt dào tình cảm, vần điệu hài hoà êm ái!

Sáng nay, bỗng dưng Như Thu tự nghĩ nói lời "Cám Ơn" cũng chưa đủ, tại sao mình không ghi lại lời cảm nhận như năm vừa qua chứ?

Thế là không chần chờ nữa, nhanh tay vội ghi liền. Như Thu không có ý bình luận thơ mà sẽ trích từ ba hoặc bốn câu ưng ý của mỗi bài, rồi viết lại cảm nhận của mình.

Vậy ngay bây giờ xin mời quý chị em cùng các bạn thử vào xem những lời chân tình viết từ tấm lòng của Như Thu, qua các bài họa dễ thương theo thể Đường luật (Thủ nhất thanh-Bát vĩ đồng âm) như thế nào nhé!

**Chị hiền Phương Hoa đã ưu ái tặng bài họa đầu tiên với tựa đề chan chứa niềm yêu thương "NHỚ NƯỚC VIỆT XƯA"

Có lẽ chị đã rời Việt Nam cũng khá lâu, do đó lòng chị mãi thương nhớ quê nhà, cây đa bến nước, nhớ tên những con đường, ruộng lúa bạt ngàn, mái trường xưa...làm sao quên được phải không nào?

Bên cạnh những hình ảnh thân quen đó, xin phép chị cho Như Thu hơi chủ quan một tí dường như chị còn nhớ cả cánh mai vàng lao xao trước ngõ khi xuân về, nhớ vạt nắng oi nồng của mùa hạ trên những con đường làng quê, nhớ trẻ con vui đùa bên chiếc lồng đèn đón trăng rằm khi mùa thu đến và cho tới khi có những cơn gió bấc se lạnh, cũng là dấu hiệu báo mùa đông sắp trở về.

Đây chính là hình ảnh gợi nhớ nhiều nhất nên chị đã thốt lên:

NHỚ lại khi trời nổi gió đông

Chưa hết, chị còn nhớ mỗi sớm tinh mơ bà con xóm mình đã rộn rịp kéo nhau ra đồng, họ lom khom cắm những cây mạ xanh non xuống bùn. Trong nhóm người lam lủ ấy có cả dáng mẹ hiền dấu yêu:

NHỚ ôi! Dáng mẹ lội ngoài đồng

Hãy hồi tưởng lại nước Việt Nam mình thủa xưa rất đẹp nhờ phong cảnh hữu tình với đồi thông thơ mộng, sóng biển rì rào, ruộng lúa phì nhiêu...

Giờ đây không còn như xưa! Lòng chị Phương Hoa hụt hẫng! 

Cùng xem câu kết nghe thương chi lạ!

NHỚ nước Việt xưa bạn biết không?

Nhớ lắm chị Phương Hoa ơi!


**Phàm con người ai cũng có những nỗi vui buồn đan xen...gặp gỡ, chia ly, thành công, thất bại, tiễn bạn, tao phùng, hạnh phúc, khổ đau, xa cách người thân...

Riêng chị Vi Vân của chúng ta đã chia sẻ qua bài BUỒN LẮM chị diễn tả quá ư tuyệt vời, hiện hữu trong mỗi người con xa xứ, chị đã từng khóc cho quê mình ngay cả trong giấc mộng. Chao ôi thương quá!

BUỒN khóc quê hương, dù chỉ mộng

Một chút bâng khuâng một chút chạnh lòng, bỗng chợt trong tâm khảm nhè nhẹ gợi lên thước phim quay lại những cuộc hành trình gian nan, đầy bất hạnh của người thân, bạn hữu. Có người chọn đường biển, cũng có người đi bằng đường bộ nguy hiểm muôn vàn!

Tủi thân làm sao khi người viễn khách âm thầm chôn kín niềm tây nơi xứ lạ, không thể nói nên lời... Để được bước chân trên bến bờ tự do cũng đổ khá nhiều máu, lệ tuôn rơi, đau buồn quá đi thôi!

Mặc dù sống trong một nước văn minh, vật chất dư thừa nhưng không vì thế mà chị quên đất nước, dân lành còn ở lại quê nhà đầy dẫy bất an!

BUỒN thương đất nước trong tay Cộng

Đêm về lắm suy tư, ray rứt chị thầm hỏi:

BUỒN kiếp lưu đày có đáng không?

Thương xót cho mảnh đời lưu vong!  Nỗi buồn của chị Vi Vân cũng chính là nỗi buồn của Như Thu đó chị ơi! 

**Tiếp theo Như Thu xin mời quý chị em mình đọc thơ của chị Kim Phú nữa nha! 

Hai câu đề của bài MONG LẮM cảm động quá chị ơi! Tình thương ấm áp của chị luôn thầm mong sao những cụ già tránh được cơn gió lạnh mùa đông được gửi gắm qua câu:

MONG già đở rét, gió đầu đông
Như Thu cũng mong như chị hiền!

Sau đây chị em chúng ta hãy nhìn ra thế giới bên ngoài, có biết bao mảnh đời khốn khổ, bất hạnh, lang thang đầu đường cuối nẻo mưu sinh. Áo mỏng rách bươm, đứng chờ thực khách cho chút cơm thừa các em là những đứa trẻ mồ côi, bị lãng quên không nơi trú ngụ, vì thế chị cũng thầm mong:

MONG trẻ không bươn nắng cháy đồng

Đa số chúng mình cũng từng nghe "văn tức là người" chính vì thế mà thơ chị đã gói ghém tâm hiền hoà, vị tha yêu người của chị Kim Phú, quả thật không sai tí nào!

Như Thu xin mời quý chị xem nữa nè:

MONG no lành, kẻ khốn cùng…không.

Chị vẫn se tròn ngọn bút qua câu kết. Tuyệt lắm chị Kim Phú ơi!

**Thật may mắn vô cùng chị Sao Khuê đã thương mến tặng Như Thu bài họa có tựa đề HƯỚNG VỀ QUÊ, chị đã chọn chữ MONG trùng hợp như thơ của chị Kim Phú.

Ai ai cũng biết một năm có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Sự tuần hoàn của đất trời bốn mùa thay đổi nối tiếp nhau, không ngừng nghỉ. Mùa đông là mùa khắc nghiệt nhất, thời tiết lạnh tái tê, thương cho những ai không nhà co ro dưới gầm cầu, mái hiên...

Chúng ta hãy lắng nghe niềm mong ước của chị Sao Khuê thật nhỏ nhoi nhưng tấm lòng luôn rộng mở!

Mong cho đủ ấm hết tàn đông

Thương quá mà, phải hôn? Chưa hết đâu, chị còn có trái tim nhân hậu, ngoài sự ấm áp ra chị cảm thấy chưa đủ hình như đang thiếu thiếu gì đó, à thì ra chị vẫn còn:

Mong được cơm no, cá ngập đồng

Đơn giản vô cùng, chao ôi thích quá!

Cho dù chị ở phương trời xa thẳm, nhưng lòng vẫn hướng về quê nhà, vẫn thầm mong giới trẻ noi gương hai Bà Trưng tài cao đức trọng và vua Quang Trung Nguyễn Huệ anh hùng kiệt xuất.

Mong người thiếu nữ gương Trưng Trắc
Mong kẻ thiếu niên Nguyễn Huệ lòng

Mong lắm phải không chị mình ơi!

Có lẽ bây giờ tin quý chị em Như Thu rồi chứ gì? Hay quá phải không vậy?

**Hình ảnh đẹp nhất của làng quê là những cánh đồng lúa chín như một tấm thảm nhung lát vàng,  nếu như chúng mình ngắm từ xa tạo nên cảm giác thật dễ chịu đầy thú vị!  Do đó chị Tường Thuý đã:

Ước cho vàng lúa trổ đầy đồng

Không có nỗi đau nào của người cô phụ mỗi ngày phải đối diện với chính mình trong căn nhà trống trải, quạnh hiu, chăn đơn gối lẻ. Trên thế gian nầy không chỉ một mà rất nhiều những người cô phụ. Chị đã xót thương nỗi lòng của họ vì thế bài họa ƯỚC MƠ được sáng tác bởi chị Tường Thúy chúng ta thử xem nè:

Ước người cô phụ thôi trông ngóng

Tội làm sao!

Bao nhiêu niềm mơ ước thì bấy nhiêu niềm hy vọng! Nếu chị đồng ý với Như Thu thì chớ suy nghĩ bận tâm mà chi:

Ước thế khi nào thất vọng không?

Đừng lo lắng nhé chị Tường Thuý của chúng tôi ơi!

**Đọc qua 5 bài họa có ai chán chưa vậy? Nếu chưa thì chúng ta xem tiếp bài thứ sáu qua tựa CHỜ của Thuý M nhé!

Ngoài sự chờ đợi mùa lúa chín vàng nở rộ trên những cánh đồng bao la bát ngát. Và cứ mỗi độ thu về, Thuý M còn đưa chúng ta thăm viếng quê, rồi để cùng thưởng thức nhiều món ăn đặc trưng của mỗi vùng đậm đà ngon miệng, không thể nào quên được!

Ôi chao thích lắm phải không mọi người?  Đặc biệt nhất là cốm được chế biến thành nhiều món ngon khác nhau chẳng hạn như chè cốm, bánh cốm, xôi cốm... hương vị thơm lừng được thưởng thức bên cạnh người thân, giòn giã tiếng cười, hỏi khách đường xa có vui không?

CHỜ cho hương cốm mênh mang gợi

Mặc khác chúng ta hãy cùng Thuý M thương cảm cho những cặp tình nhân đã yêu nhau nhưng họ chẳng được gần nhau. Đau đớn, hụt hẫng vì hai phương trời cách biệt nghìn trùng, để dạ hoài thương nhớ, nhớ thương...mỏi mòn ngóng đợi!

Chờ mắt mỏi mòn, khô héo dạ

Dường như có một chút e dè, nghi ngại:

Chờ mãi một người, biết đến không?

Hãy gắng chờ thêm, người sẽ đến mà, vững niềm tin nha Thuý M!

**Còn đây là bài họa sau cùng mà Minh Thuý đã tặng Như Thu có tựa đề SẦU. Xin mời tất cả chúng ta vào xem nhé!

Trước hết Minh Thuý bày tỏ niềm nhớ quê da diết phải chăng bạn hiền xa xứ đã nhiều năm? Làm người viễn khách tạm dung nơi đất lạ, hỏi ai mà không khắc khoải bồi hồi nhớ quê? Bất luận khi xuân đến, hạ về, thu qua, đông lại. Bốn mùa xoay chuyển tuần hoàn mỗi năm, nhưng có mùa đã khiến cho Minh Thuý sầu nhớ miên man nhất đó là tiết lập đông.

SẦU nhớ quê mình lúc lập đông 

Đúng vậy, khi thời điểm từ tiết lập đông bắt đầu nhiệt độ xuống thấp trở nên lạnh giá vô cùng, se sắt tim nồng của người con sống trên xứ lạ quê khách. Buồn lắm bạn ơi!

Cũng như có lần nghe tin lũ lụt kéo về khiến cho bà con láng giềng hoảng hốt, vội vã bồng bế con thơ, cuộn nhanh nào là áo quần, những món cần thiết...Đến khi trở về thấy hoa màu ngập úng, bè cá, trại gà bị cuốn trôi...có nhiều gia đình trắng tay sau cơn lũ. Nỗi sầu lại nhân đôi phải không bạn hiền?

SẦU khi lũ lụt ngập nương đồng

Đêm nay, bạn tôi một chút băn khoăn, nhìn thật lâu vào đôi mắt Mẹ thì thầm hỏi:

SẦU lắm đêm về Mẹ biết không?

Nghe rồi chợt cảm thương nàng nhiều hơn nữa!
          ***
Quý chị em chắc tin Như Thu rồi, bảy bài họa quá tuyệt vời phải không nào? Như Thu xin gửi lời cám ơn quý chị Phương Hoa, Vi Vân, Kim Phú, Sao Khuê, Tường Thúy, Thuý M & bạn hiền Minh Thúy nhiều nhé!

Bảy đoá hoa hồng thơm ngát đã tạo nhiều cảm xúc trong từng câu, từng con chữ qua mỗi bài họa, giúp cho Như Thu làm gan có được bài viết nầy. Thú thật Như Thu viết theo cảm nhận (chủ quan), nếu như có hiểu sai, không vừa ý hoặc thiếu sót...xin cả nhà thứ lỗi cho. Mong lắm thay!

Như Thu kính chúc gia đình MCTĐ sức khỏe dồi dào, thân tâm an lạc và hạnh phúc nhé!

Thương mến,

Như Thu
08/10/2019

5 nhận xét:

  1. Bài viết cảm nhạn rất hay, thắm đầy tình nghiwxa... Cám ơn chị Như Thu
    Phương Hoa

    Trả lờiXóa
  2. Một bài cảm nhận viết rất công phu và nhận xét đầy tình cảm thân ái của Như Thu đối với từng tác giả của Nhóm Thơ Đường Xướng Họa MCTĐ.
    Thật thán phuc tình ý của những ngôi sao sáng Nhóm MCTD.
    Cám ơn Nhu Thu và các tác giả của những bài Đường thi được post ở đây.
    Chúc an lạc.
    Sương Lam

    Trả lờiXóa
  3. Cám ơn Như Thu đã viết những cảm nhận với nhiều cảm xúc những bài thơ xướng họa của bạn bè
    NTTD

    Trả lờiXóa
  4. Bẩy đóa hồng đáng yêu của NT đã nói lên tất cả. Yêu quá đi, các Nàng Thơ ơi...

    ĐD

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn chị Sương Lam, NTTDuongw, Đỗ Dung đã viếng MỘC HOA VIÊN
    Phương Hoa

    Trả lờiXóa

VĂN THƠ và VĂN BÚT - ĐÓN NHÀ VĂN HỒNG THỦY, CHỦ TỊCH VĂN BÚT VNHN VĐBHK

  VĂN THƠ và VĂN BÚT Phương Hoa Chiều Hội Ngộ Cảm Tác    ( Tam khúc liên châu )   Chiều Bắc Cali nắng dịu dàng Mây trời vẹt lối ...