CHÀO MỪNG BẠN ĐẾN VỚI MỘC HOA VIÊN
CHỮ TÌNH
Ối chữ TÌNH ơi! Nó tréo ngoe!
Khi yêu vô cớ cũng cười toe
Hồn bay theo gió hồn lư lắc
Mắt trải cùng mây mắt lập loè
Tim đập dập dồn dường Địa múa
Lòng xao phần phật tựa lân xoè
Non thề biển hẹn câu “Đồng tịch...”
Xa chỉ vài giây cũng lệ nhoè...
Phương Hoa
Mùa VALENTINE 2020
Bài Họa:
ĐÊM KHÔNG NGỦ
Đêm nằm chẳng ngủ,thấy ngo ngoe
Cái nụ tình xưa nó tí toe
Với gió hương nồng lang bạt thỏa
Cùng mây sắc thắm lãng phiêu lòe
Hoài rong vạn thẳm hồn trăng vút
Mãi ruổi ngàn xa cánh điệp xòe
Bất chợt đồng hồ reo báo thức
Không ăn ớt cũng mắt cay nhòe!
Lý Đức Quỳnh
12/2/2020
SAU LỜI
Chữ TÌNH là thế, nguẩy cùng ngoe
Vô cớ, duyên ôi vẫn toét toe ?
Tủi lúc giận hờn,bờ mắt sũng
Sầu khi xa cách, khóe mi lòe!
Dở dang đã ngán tơ trời đứt
Trắc trở màng chi búp nụ xòe?
Mặn ngọt thôi rồi câu thệ hải
Đêm trường đẫm lệ,...gối hoen nhòe!?
11-2-2020
Nguyễn Huy Khôi
U.S.A.VALENTINE’DAY...
Ngày Lễ Tình Nhân... chớ khóc ngoe...!
Yêu ai nên nhớ tặng hoa toe
Ông bà đẳng cấp luôn khoe mẽ
Cha mẹ quan to cứ nhá lòe...
Liếc trộm đưa tình xưa chí chóe
Lén nhìn nháy mắt cổ lai xòe
Trăng thề khờ khạo xin vui khỏe
Bến hẹn ngây thơ nước mắt nhòe
Mai Xuân Thanh
Ngày 11/02/2020
BÃO TÂM
Khi mà tâm bão cứ ngo ngoe
Hơn hẵn gió cào đập chuối toe
Theo ngọn bát phong nên mãi chấp
Thích cơn tam độc mới ưa lòe
Nơi đâu bác ái choàng vai độ
Ở đó từ bi nở nụ xòe
Ý nghĩ là mầm nuôi vọng tưởng
Sai thân khốn quẫn đến mi nhòe
Như Thị
VƯỚNG LƯỚI TÌNH
Sợi tình dẫu chỉ có vài ngoe
Mà trói chặt mồm hết tí toe
Khi giỡn, huênh hoang tròn miệng dóc
Lúc yêu, lúng túng ngậm câu lòe
Chân tay thừa thãi, người run rẩy
Đầu óc lơ mơ, ý nhập nhòe
Ra ngẩn vào ngơ như mất trí
Trọn đêm không ngủ, mắt cay xòe
Sông Thu
NGÀY CỦA TÌNH NHÂN
(Valentine's Day)
Tình Nhân sao muỗi cứ ngo ngoe
Trò chuyện bên rào giậu tí toe
Mắt liếc người yêu say nghịch ngợm
Gió đưa đom đóm tỉnh bơ lòe
Con tim rung động lòng vương vấn
Ong bướm khoe khoan cánh vẫn xòe
Lặng ngắm thân thương hoa hấp dẫn
Thảo nào cách mặt lệ hoen nhòe !
Mai Xuân Thanh
Ngày 12/02/2020
YAMAHA
Bà Bà còn mấy vị loe ngoe
Hãy diện thả ga, hãy toét toe
Cẩm thạch mướt xanh tay, hám của
Hột xoàn lấp lánh cổ, đeo lòe
Quần tây bó sát ôm đùi lẳng
Áo ngắn hở vai bám váy xòe
Cứ tửng tưng vui, đời quá ngắn
Mai sau vẫn nhớ chẳng phai nhòe
Thuy Messegee
LỤY TÌNH
Ra đời trẻ vội khóc ngoe ngoe!
Cuộc sống trăm đường khó nở toe!
Người hứa lời yêu người đã bịp
Kẻ quên chốn đợi kẻ hay loè
Mơ màng giọng hát ru hồn chảy
Đắm đuối bờ môi ngỡ dạ xoè
Bà Nguyệt sao đành khôn giúp nhỉ?
Tơ duyên chẳng trọn ướt mi nhoè!
Như Thu
02/12/ 2020
MÃNH LỰC TÌNH YÊU
Chẳng biết chữ tình có mấy ngoe ?
Mà khi lâm trận mặt cười toe
Mũi tên chắc hẳn đâm sâu hoắm
Ánh mắt dưng không chớp sáng lòe !
Cha mẹ vội vàng treo chuối ngược
Tim em thổn thức khóc mi nhòe
Đứt giây, té xuống...yêu càng mạnh...
Sớm tối... nàng Công cứ múa xòe !
Thy Lệ Trang
CÁNH HOA TÌNH
Cánh hoa tình nở đã bung xoè
Đón lễ “Tình Nhân” thích toét toe
Mấy nụ vươn hồng tươi mắt thắm
Vài đài trổ biếc sắc mi nhoè
Bên nhau xao xuyến lòng rung động
Xa cách phập phồng dạ khóc ngoe
Hẹn biển thề non tim một nhịp
Trăng thề còn đó chẳng chi loè
Songquang
XẬP XÁM CHƯỚNG
Bốn tụ bày ra tréo ngóe ngoe
Tam chi* sát phạt toé toè toe
Khi thua vận rủi đen thui thủi
Lúc thắng thời hên sáng loẻ loè
Xập xám binh nhanh vùa bạc nhét
Mười ba xếp lủng móc tiền xoè
Bạc bài đừng tưởng cười phơi phới
Lắm bận vợ con khóc nhoé nhoè
DUY ANH
02/12/2020
*Chi đầu 3 lá bài, chi giữa 5 lá, chi cuối 5 lá
DUYÊN TÌNH
Tình đời biển động sóng ngo ngoe
Tình nở môi cười mộng tít toe
Tình cách nghìn trùng luôn lạnh lẽo
Tình khai suối nhạc vẫn phiêu lòe
Tình ngời giấc điệp nàng thơ hát
Tình thắm ngàn hoa những nụ xòe
Tình cảm chân thành tim mãi nhớ
Tình yêu hạnh phúc chẳng phai nhòe..!
Đức Hạnh
13 02 2020
ĐÊM LỄ TÌNH NHÂN
Đón Lễ Tình Nhân mụ ngoảy ngoe
Vui mừng hớn hở quẹt son toe
Phô đùi váy đỏ đeo bông loé
Hở cổ khăn xanh mặc áo loè
Cắt bánh nâng ly cười chí choé
Trao hoa cụng rượu múa loè xoè
Ôn dìu bước nhảy trông còn khoẻ
Hấp lại tình yêu dẫu mắt nhoè
Minh Thuý
Tháng 2/12/2020
NHẮC LỄ TÌNH NHÂN
Nhắc Lễ Tình, lòng vội ngoáy ngoe
Bên chàng, thiếp ỏn ẻn toe toe...
Chiều hôm phờ phạc, vui bay đến
Rạng sáng tra còng, thấy lập loè
Ký giấy chung thân, chân lẩy bẩy
Trao đôi nhẫn cưới, ngón tay xòe...
Kiều nghe mệt mỏi, choàng ôm vợ
Phú ngẩn tò te…mắt chợt nhòe!
Thanh Song Kim Phú
LẮNG TÂM
Lắng tâm ngắm cảnh có hai ngoe
Một cặp nua già, chuối bẹ toe.
Ngọn gió đơn thuần, mầm lặng lẽ
Luồn mây đôi áng , nguyệt te loè.
Nơi hiền gởi ý thi tri mến
Chỗ phúc theo chân huệ diệu xoè.
Nghĩa cử nhân tình nuôi vạn tưởng
Thâm sâu bác ái khó mà nhoè.
Đặng Xuân Linh
RƠI MẤT TÌNH
Rơi mất TÌNH rồi hết nguẩy ngoe
Ra vào lui tới chẳng thèm toe
Tâm đan sầu não tâm thêm tối ,....
Nắng tắt hồn thơ nắng kém loè
Mây gió quyện mình hình vũ nữ
Chim non tung cánh dáng nan xoè
Ngày xưa mộng ước màu xanh thẳm
Giờ lại mờ phai đến nhạt nhoè
HỒNG PHƯỢNG
Quà Valentine cho Ông :
HỚT TÓC "THANH NỮ"
Nương vận thơ thi sĩ Phương Hoa
Thích lắm nhưng nào dám nguẩy ngoe
Miệng mồm im tiếng mím chi toe
Đầu xanh mướt rượt không che dấu
Tóc bạc lưa thưa chẳng dám lòe
Lóng ngóng bà dòm chàng Mỹ mập
Lim dim lão ngắm ả Đầm xòe
Chăm lo bộ vó Ông cho bảnh
Xúc động nhìn nhau ứa lệ nhòe
Peter Nguyen
Cultivateur 2 lúa tiểu bang miệt vườn
Garden State New Jersey HK
Cho vui ngày Valentine năm 2020
* Hớt tóc "thanh nữ": ngôn ngữ mới nghe sau
bảy lăm. Hình như tiếng Ăng Lê gọi là .....
"female hair stylist"
LỄ TÌNH NHÂN
Thể thơ Khoán Vỹ bát tự đồng âm "OE "
Ngày lễ Tình Nhân có mấy Ngoe
Phú thi tập tễnh cũng đem khoe
Nhiều chàng Lục Bát vung tung tóe
Mấy ả Đường Thi viết lấm loe
Lắm cụ Xem thơ con mắt lóe
Mươi bà nghe nhạc lỗ tai xòe
Nam thanh nữ tú trông đều khỏe
Thức trắng đêm xuân mắt chẳng nhòe
LTĐQB
VALENTINE, ƠI HỠI VALENTINE....
Bạn bè đếm lại, mất vài ngoe
Các đấng nghe rồi miệng tí toe
Người đẹp không còn như lúc trước
Mỹ nhân già khú lập và loè
Gặp nhau nhớ lại ân tình cũ
Đối diện đổi trao cánh bướm xoè
Hẹn biển thề non, nguyền sống trọn
Ngờ đâu chỉ thấy hạt châu nhoè ....
Tạ Vương Kim
VALENTINE, ƠI HỠI VALENTINE....
Bạn bè đếm lại, mất vài ngoe
Các đấng nghe rồi miệng tí toe
Người đẹp không còn như lúc trước
Mỹ nhân già khú lập và loè
Gặp nhau nhớ lại ân tình cũ
Đối diện đổi trao cánh bướm xoè
Hẹn biển thề non, nguyền sống trọn
Ngờ đâu chỉ thấy hạt châu nhoè ....
Tạ Vương Kim
MỘT BÓ HỒNG
Ngày Yêu đã đến, dạ loe ngoe
Rộn rã bồn chồn,miệng toét toe
Phải lựa hôm nay tuyền sắc đỏ
Và mang cả buổi trọn tim loè
Đường quang phố sạch, chân thoăn thoắt
Nắng chói mây trong, mắt nhập nhoè ?
Như dáng... người tình đang bước tới,
Sát bên, âu yếm, bó hoa xoè ...
Thanh Hoà
Mời Các Bạn Đọc Truyện:
VALENTINE OE OE.
Lê Xuân Cảnh.
Valentine là ngày vợ chồng chúng tôi nhớ đời dù trước khi đến Mỹ chúng tôi chả biết cái quái gì về ngày "Lễ Tình Yêu" này cả.
Chúng tôi nhớ đời vì Valentine trùng vào ngày sinh-nhật của đứa con đầu lòng của chúng tôi sinh ra tại Mỹ.
Ngày này cách đây ba mươi hai năm là ngày tôi chở vợ tôi vào bệnh-viện, nơi vị Bác-sĩ đã theo dõi cái thai của vợ tôi hơn nửa năm nay cũng sẽ có mặt để giúp hoàn-tất giai-đoạn chót của một cái chu-trình sinh-sản thật kỳ-diệu mà ông ta chẳng có dính-líu gì trong cái giai-đoạn đầu cả.
Vì là thân-nhân của người đẻ nên tôi được cho vào phòng sinh, được mặc hospital gown và được đứng cạnh giường đẻ để hổ-trợ tinh-thần cho vợ tôi, người phụ-nữ sinh con lần đầu tiên trong đời.
Nói là hổ-trợ tinh-thần cho vợ, nhưng chính tôi thì cũng đang rất lo-âu, hồi-hộp.
Lo không biết mặt mũi con mình sẽ ra sao, đẹp xấu thế nào, chân tay đầu cổ có bình-thường hay không?
Hồi-hộp không biết mình có giống nó không? Hay lại giống đúc con của một bà nào đó đang sinh ở phòng bên cạnh thì ăn làm sao, nói làm sao với vợ mình đây.
"Người giống người" là chuyện thường, nàng còn có thể tin được, chứ "Người giống đúc người" thì làm sao vợ tôi tha-thứ cho tôi.
Thôi, không nên nói chuyện xui-xẻo hư-cấu đó nữa.
Cho phép tôi được tập-trung để kể tiếp việc đứa con đầu lòng của chúng tôi đã ra đời như thế nào.
Đang cố push thật mạnh theo sự hướng-dẫn của BS, tôi chợt nghe cô y-tá nhỏ nhẹ gắt vào tai tôi một câu bằng tiếng Anh, xin được dịch ra tiếng Việt nghe lịch-sự hơn, "Làm ơn đừng rặn nữa ông nội."
Tôi ngưng rặn, hơi thở trở lại bình-thường như xưa, thật thoải-mái. Nhưng có lẽ mặt thì vẫn còn đỏ, một phần vì rặn, chín phần vì ngượng.
Thật ra trong đời người ai không có lúc lỗi lầm, nhất là đang trong cơn bối rối, vợ thì nằm đó đang đau đẻ mà con mình thì chưa thấy mặt mũi đâu.
Nhưng nói cho cùng, đó là một nhầm lẫn đáng yêu.
Còn hơn vợ đẻ mà cứ đứng đực mặt bình-thường ra đó thì trông vô-tình quá.
Rặn thay cho vợ mình đẻ là một nhầm lẫn đáng quí.
Rặn thay cho vợ người khác đẻ mới là một nhầm lẫn đáng lên án.
Nhìn vợ tôi mồ-hôi mồ-kê nhễ-nhại mặt mủi đỏ ửng vì rặn quá mệt, tôi thương vợ tôi quá. Ước gì Trời cho tôi có thể đẻ thay cho vợ.
Đẻ xong giao con lại cho nàng ngay vì mình làm gì có sữa cho nó bú.
Rồi việc gì đến đã đến.
Khi nghe tiếng oe-oe của đứa con thân yêu của chúng tôi vừa chào đời, và chứng-kiến tận mắt việc BS lôi một đứa bé ra khỏi bụng mẹ, tôi phải nói là mấy cái lời chúc "Mẹ tròn con vuông" nghe quá tào-lao ! Không nên có cái gì vuông trong cái tiến-trình này.
Vị Bác-sĩ đỡ đẻ dành cho tôi cái vinh-hạnh được cầm kéo cắt cái cuống rốn của con mình, trước khi ông ta giao cháu cho cô y-tá lau sạch-sẻ và quấn con tôi lại như một đòn bánh tét lớn, xong đặt cái đòn bánh tét lớn này lên một cái bàn cân nhỏ chỉ lớn hơn cái thớt một chút.
Tôi nhìn thấy cây kim trên bàn cân chỉ hai mươi pounds?!
Tôi há-hốc mồm, trợn tròn mắt ngạc nhiên, nhìn ông BS.
Vị BS cũng há-hốc mồm, trợn tròn mắt ngạc nhiên, nhìn tôi từ đầu tới chân.
Cô y-tá thì không há-hốc mồm, không trợn tròn mắt, không ngạc-nhiên, cũng không nhìn ai.
Người đang lo hì-hục gở bàn tay tôi ra khỏi cái đòn bánh tét kia và gằn giọng, "Hand off, so we can check your baby's weight!"
Tôi bỏ tay ra. Không bỏ tay ra họ sẽ tưởng là tôi không biết tiếng Mỹ.
Lập-tức cây kim trên bàn cân tụt xuống chỉ còn bảy pounds.
Thật là một người y-tá giỏi, dày kinh-nghiệm đối-phó với những người cha mới toanh như tôi.
Fun fact: Khi một đứa trẻ mới sinh ra và được quấn lại chặt chẽ trong một cái tã, đặt nó ở đâu thì nó nằm ở đó, không có ý-kiến, và nhất là không lăn đi đâu được, dù rất muốn.
Cẩn-thận dùng tay vịn vào người con để giữ cho nó không bị lăn té xuống khỏi bàn cân là một việc làm thật khó tránh đối với những người cha mới toanh như tôi.
Tây-phương có câu:
"Better safe than sorry."
Người Tàu có câu:
"Cẩn-tắc vô áy-náy."
Người VN chi-tiết hơn:
"Mất bò mới lo làm chuồng cho ai?"
Cẩn-thận dùng tay vịn vào người con để giữ cho nó không bị lăn té xuống khỏi bàn cân là một việc làm thật khó tránh đối với những người cha mới toanh như tôi.
Nhưng kềm nặng tới mười ba pounds xuống cái đòn bánh tét thân yêu kia thì quả thật có hơi quá đáng. Nếu quí vị biết là tôi chỉ cân nặng có một trăm mười pounds.
Lê Xuân Cảnh
Viết vào mùa Valentine 2020.
May mà đúng vào vần OE OE của bác LTĐQB.
(Cảm tác- Thủ vĩ ngâm)
Ước gì kết bạn được bên hoa
Thẩm thấu hương thanh mãi đượm đà!
Bình ngọc yêu chiều khơi sắc diện
Hoa viên ưu ấp tỏa gương ngà!
Dãi dầu tuyết giá càng sâu đậm
Bầm dập mưa sương chẳng nhạt nhòa!
Nguyệt giỡn,vân đùa cùng thưởng lãm
Ước gì kết bạn được bên hoa...
Xuân Canh Tý
14-2-2020
Nguyễn Huy Khôi